cho Ngọc Sương ở nhà chăm nom lo lắng, nhưng cô ấy cứ nằn mặt đòi theo tôi mãi không thôi nên tôi nói lời an ủi: – Em ở nhà chăm sóc em bé đi, anh đưa mọi người ra tới bệnh viện Kiên Lương là anh quay về nhà với em mà! Hi Hi – Dzạ!!! Anh nhớ quay về sớm với em nghe hôn! Nếu hông em sẽ buồn lắm đó! – Uhm! Anh biết rồi mà! Em vô nhà đi nha Nói xong thì chúng tôi chạy xe ra tới bệnh viện, rồi chú thím với ngoại của cô ấy cùng vô trong làm thủ tục nhập viện để nằm chờ sanh, còn tôi thì lái xe ô tô