thấy mình có lỗi. Tui cầm cây kẹo mút của nhỏ Linh đưa cho nó: – Nè, nhỏ Linh đưa cho mày nè. – Hả?! – Nhỏ mua kẹo cho mày nè. – Thiệt hông?!! – nó ra vẻ vui lắm. – Dóc thì sao làm lão đại của tui bây? – tui cười – Ha ha ha, cảm ơn nha. Tui quay đi, thở dài một cái rồi bước về chỗ ngồi. Suốt mấy tiết học, tui thấy nó chỉ ngồi mân mê cái kẹo. Cuối giờ tui quay qua hỏi nó: – Định về nhà chưng tủ kính à? – Ừ chắc là vậy ha ha – nó cười. Thua thằng này luôn. Vác cặp lên vai, tui đi ra nhà xe. Nhỏ