câu thơ của Xuân Diệu, tập thơ luôn bỏ túi khi còn là cậu học sinh thơ mộng: Em ngồi ríu rít ở sau xe… Em nói, lòng anh mãi lắng nghe… Thỉnh thoảng tiếng cười em lại điểm… Đời vui khi được có em kề. Và để rồi… Gió thổi nhiều khi giọng nói bay… Không cần nghĩa chữ vẫn nghe hay… Sau xe, những tiếng em phơ phất… Cởi hết ưu phiền gửi gió mây. Hành trình cuối cùng bọn tôi đặt chân tới là bãi “Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh” – một nơi còn hoang sơ mà đẹp đến lạ thường. Đoàn xe máy đến trước,