dứt lời thì những sợi mây đã tới tấp xoắn vào lưng cô bé Bỗng nhà ngoài tiếng ông Hoàng vang vang: – Gì mà ầm ĩ thế ? Bà Cả dấu vội bó mây và ôm lấy chồng: – Mình về rồi đấy à? may quá, cô Lý đang nhớ nhà, xin em cho cô ấy về thăm nhà vài bữa, em không cho, vì cô ấy đi rồi lấy ai hầu hạ mìnhthế là cô ấy ăn vạ, đòi chết, em bực nên mới dạy cô ta được vài phút thì mình về, thôi, mình xử cô ta đi nhá, em đi coi lũ tôi tớ tí nhá Vừa nói, bà vừa lẳng lở nhìn chồng. Ông hội không ngờ bà lại cưng ông