Trên bàn nào cũng đầy ly tách, chén dĩa đã dơ. – Tôi muốn tìm Hưng vì. . . hôm lại nhà tôi. . . Hưng. . . để quên một túi xách nhỏ. – À! Tôi nhớ rồi, xách đựng mấy đồ cạo râu, hôm đó đem vào rồi quên. – Hưng vẫn khỏe chứ. – Vâng! Vẫn khỏe – Thế có cô em nào giải quyết sinh lý chưa? – Có rồi! – Ở đâu? – Ở đây! Khi hắn nói xong, tay hắn quơ tất cả đồ trên bàn ăn đổ xuống đất. Ngọc chưa kịp phản ứng, hắn đã ăm nàng lên trên bàn. Đôi tay lực lưỡng hắn ôm ghì nàng. Bàn tay nhanh như chớp thò xuống kéo