giật mình. “Đừng… bố… còn chưa ngủ…” “Thì sao… chúng ta đã lâu chưa ‘làm’ rồi.” Nói xong Tâm vội cởi quần áo mình, trong khi Ngọc Trinh vẫn cứ loay hoay, không muốn cởi quần áo mình ra. “Không… để khi khác đi anh…” Tâm không để ý đến thái độ khác lạ của nàng, anh cứ nghĩ là nàng đang xấu hổ vì bố anh còn thức. Anh vội cởi quần áo của Ngọc Trinh ra, véo vú nàng một cái rồi thọc tay vào lồn nàng mà móc mạnh. “Á… em đau… đau quá…” “Đau à… để anh dùng con cặc làm cho em sướng nhé…” Nói xong anh nhấc