không hổ danh theo tôi nhiều năm… Đến lượt em… em thướt tha trong bộ váy trắng tinh khôi. Em cất lời ca tươi vui: Ngày anh đến ấm lại mùa đông giá lạnh mịt mờ… Ngày anh đến cánh hoa vườn em ngát hương. Sẽ không còn, những u buồn, chúng mình mãi gắn bó suốt đời nhau. Ngày anh đến với em, gió cũng hát lao xao, cùng đàn én trong vườn xuân. Em đang yêu, đang hạnh phúc. Em như cành cây lâu ngày không được tưới nước, rồi bất chợt cơn mưa tới, kệ cho sấm chớp, kệ cho mưa giông, em vẫn vươn thẳng,