Mở mắt ra nhìn dáo dát. Tui ngơ ngáo nhận ra người cứu tui là… thằng bảo vệ hồ bơi. Nó túm cổ, xách tui dậy. Ệt… tui là người chứ có phải là đồ chơi của nó đâu. Nó dộng vô lưng tui cái rầm. Tui hộc nước ra, ho sặc sụa. – Chú làm gì vậy?! – Tui quạu. – Cho mày hộc nước ra chứ gì. – Anh chả tỉnh bơ. Hộc thì có hộc nhưng mà muốn hôc luôn lá phổi ra quá. Thằng này có ý định giết tui hơn là cứu tui. Quay lại cảm ơn thì nó cười nói không có gì. Nó còn đá đểu tui. – Không cứu thì chú mày cạp đất mà