tính hơn trước rất nhiều. Căn nhà rộng lớn vốn đã hiu quạnh nay càng hiu quạnh. Một sự lạnh lẽo vô hình đôi khi làm cô rợn cả gáy. Hôm ấy, cô diện một chiếc áo sơ mi ngắn tay nữ cùng chiếc quần âu. Lâu lắm rồi hội phụ nữ của thôn mới tổ chức liên hoan. Những ngày cuối cùng của năm dương lịch đang trôi đi. Cô rất muốn dẫn con trai đi cùng song cu cậu vốn không thích các bữa tiệc đông đúc. Cậu quyết định ở nhà và qua bữa trưa với suất cơm cánh gà đặt ngoài tiệm đầu thôn. Lâu rồi các chị em mới có